Nỗi buồn sau khi rời chính trường của ông Nguyễn Xuân Phúc

Ngày 9/2, báo Tiếng Dân có bài “Kể chuyện đêm giao thừa: Nỗi buồn của ông Nguyễn Xuân Phúc” của tác giả Mai Hoa Kiếm.

Tác giả nhận xét, từng ngồi ghế Thủ tướng, Chủ tịch nước, Chủ tịch Hội đồng Quốc phòng An ninh, Tổng tư lệnh các lực lượng vũ trang, Nguyễn Xuân Phúc được xem là người ở trên tận cùng của đỉnh cao quyền lực. Tuy nhiên, song hành với ông, ngoài tiền bạc, vật chất, niềm vui, hạnh phúc… nguyên thủ quốc gia quyền lực ngút trời như ông cũng không tránh khỏi cay đắng, tủi nhục, khi rời chính trường, và ông đã phải ôm những nỗi buồn nuốt không trôi theo suốt cuộc đời mình.

Nỗi buồn thứ nhất, theo tác giả, là việc ông bị tước bỏ tất cả các chức vụ, về làm thứ dân.

Đây là nỗi nhục có lẽ sẽ bám theo ông suốt cả cuộc đời, khi các “đồng chí” của ông chọn thời điểm để truất phế ông, loại bỏ ông đúng vào dịp Tết Nguyên đán, dịp mà người ta chỉ mang đến những điều tốt đẹp, may mắn cho nhau!

Không những thế, những người thân thuộc đối với gia đình ông, như Trần Văn Tân, Nguyễn Thị Thanh Thuỷ, Nguyễn Bạch Thuỳ Linh… Thậm chí, chúng còn đe doạ bắt cả vợ con ông, để buộc ông phải viết đơn xin thôi chức, về vườn.

Nỗi buồn thứ hai, tác giả phân tích, ông Phúc không đủ thủ đoạn và mưu lược để cài cắm người vào Bộ Chính trị, Ban Bí thư, nên khi ông bị bao vây, bị phê bình, chỉ trích, bị tấn công tới tấp nhằm tước bỏ quyền bính, thì không có ai đứng ra bảo vệ ông.

Trước và sau thời điểm ông Phúc bị đồng Đảng đưa ra “làm thịt”, đám đàn em của ông cũng bị các “đồng chí” đem ra làm bia để nhả đạn:

– Nguyễn Văn Hùng, Phó Chủ nhiệm Uỷ Ban Kiểm tra Trung ương, bị dồn ép đến mức phải nhảy lầu cuối năm 2022.

– Trần Văn Minh, Phó Chánh Thanh tra Chính phủ, bị bức tử, treo cổ tại nhà riêng vào tháng 3/2023.

– Phan Việt Cường, Bí thư Tỉnh uỷ Quảng Nam, phải rời nhiệm sở, về hưu non. Cùng lãnh đạo Ban Thường vụ Tỉnh uỷ, lãnh đạo Uỷ ban Nhân dân tỉnh, giám đốc các sở ban ngành ở Quảng Nam đều bị dính kỷ luật. Kẻ bị khai trừ, người bị cách chức, cảnh cáo…

– Trần Đức Quận, Bí thư Tỉnh uỷ, và Trần Văn Hiệp, Chủ tịch Uỷ ban Nhân dân tỉnh Lâm Đồng, hai “đệ tử ruột” và là đồng hương Quảng Nam của ông Phúc bị giăng bẫy bắt giam.

– Nguyễn Công Khế, người bạn thâm tình với Nguyễn Xuân Phúc cũng đã bị tống giam.

Nỗi buồn thứ ba, vẫn theo tác giả, với lý lịch “đỏ rực”, tứ thân phụ mẫu đều là cán bộ lão thành Cách mạng, cha có huy hiệu 75 năm tuổi Đảng; mẹ là Bà mẹ Việt Nam Anh hùng; anh ruột là Anh hùng Lực lượng Vũ trang; cha vợ là Liệt sĩ, mẹ vợ là cơ sở nằm vùng của Cách mạng.

Với truyền thống gia đình, bề dày công tác, và bản lĩnh chính trị như vậy, nhưng ông vẫn bị đánh văng khỏi “tứ trụ” khi đang ở trên đỉnh cao quyền lực. Chưa kể các “đồng Đảng” của ông chọn đúng thời điểm giáp Tết để truất phế ông, thử hỏi có nỗi buồn nào lớn hơn?

(hình 03: Mẹ vợ ông Phúc ủng hộ “quỹ vaccine” 100 triệu)

Nỗi buồn thứ tư, tác giả cho biết, vợ chồng chị vợ ông Phúc trong đại dịch Covid-19 đã đóng góp nhiều tỷ cho địa phương chống dịch, mẹ vợ ông cũng góp ủng hộ “quỹ vaccine chống dịch” 100 triệu đồng.

Vậy mà, trong đại án Việt Á, sự lập lờ của Đảng khi bắn thông tin ra ngoài, khiến bàn dân thiên hạ cứ đồn thổi, thêu dệt, gán ghép bà Trần Thị Nguyệt Thu là “trùm cuối”. Thực tế, thông tin này không đúng, nhưng ông Phúc không thể giải bày, bởi ông vừa lên tiếng phân bua “Gia đình tôi, vợ, các con tôi không tư lợi, tham nhũng, liên quan đến Việt Á, chưa bao giờ gặp giám đốc Việt Á… ” thì ông đã bị Tuyên giáo cho báo chí bịt miệng!

Nỗi buồn thứ… n, tác giả bổ sung, khi ông Phúc rời chính trường, đại diện Quảng Nam sẽ chấm dứt hiện diện trong Bộ Chính trị nhiều khoá tiếp theo, vì không có bất kỳ gương mặt nào nổi trội.

Tác giả kết luận, chính trị gia trong thể chế cộng sản là vậy, cho dù đương chức hoặc “về vườn đuổi gà”, vẫn ăn không ngon, ngủ chẳng yên, lo sợ đủ điều.

Đáng sợ hơn, là bị đầu độc phóng xạ, để rồi dở sống, dở chết, người không ra người, ngợm không ra ngợm. Ông Phúc còn giữ được mạng khi về với vợ con, kể ra cũng còn may hơn Trần Đại Quang, Nguyễn Bá Thanh…

 

Minh Vũ – thoibao.de

9.2.2024